Saturday, March 24, 2007



Hồi mới biết, lòng anh rộn rã quá,
Em bên kia, con đường nhỏ cách ngăn.
Chưa tới lui, chỉ thầm chờ, trông ngóng,
Ước sao ai thu hẹp lại con đường !

Có một chiều, đứng balcon, nhìn trời đất,
Em dạy về, thấp thoáng áo hồng bay.
Bờ vai thuôn, anh gởi bao nhung nhớ,
Suối tóc dài, vương vấn nỗi niềm thương.

Tuồng đời, đâu yên bình như mình nghĩ,
Đổi chiều xoay vận mệnh cả sinh linh.
Người người cực, anh và em cũng cực,
Thoáng mơ mòng, thầm tính chuyện xa xôi.

Lòng thương cha, thương mẹ, lẫn thương mình,
Tìm đường thoát, cho bầy em đở khổ.
Nghĩ đến nhau, hãy nhìn về cùng hướng,
Mơ tương lai, xây đắp mảnh trời chung.

Gian nan quá, bao lần đi, nhiều lần mất,
Nhìn mắt nhau, thấy rõ nỗi niềm đau.
Đêm chập chùng, sóng
gió, tương lai đổ,
Ngày đắng cay, quay quắt, nhọc nhằn cam.

Rồi cứ thế, ngày trôi, tương lai cụt,
Rồi hằng đêm, khao khát một ngày mai.
Bừng mắt dậy, nhìn ngày qua lặng lẽ,
Chiều dần buông,
sương phủ lấp ngàn sao.

Đôi mắt em, ôi, mảnh sao sa lạc lõng,
Trong thẳm sâu, anh biết em nghĩ gì.
Em cam chịu, lòng anh thêm quặn thắt,
Xé nát lòng, em hãy tựa vào anh.

Tựa vào nhau, hai tâm hồn thất vọng,
Tựa vào nhau, cay đắng, nhọc nhằn chia.
Tựa vào anh, tay trong tay, nhìn về trước,
Dẫu gập gềnh,
gian khổ, gánh cùng vai.

Thôi em ạ, tóc bồng, vành môi nhạt,
Có anh đây. Thôi ! Em hãy cùng anh .
Đi cùng anh, con đường đi trước mặt,
Cười đi em,
sánh bước, ngọt bùi chia. ...

No comments: